Ấm áp tình người

Thực hiện công văn số 733/PGD&ĐT về việc phát động chương trình "Ngày nhà giáo Việt Nam vì người nghèo" trong toàn ngành. Chiều 17/11/2012, BGH + CĐ của 5 trường: MN An Sinh A + B; TH An Sinh A + B; THCS An Sinh đã đến trao quà cho hai hộ nghèo trong xã.

 

 Dân tộc Việt Nam có nhiều truyền thống tốt đẹp được đúc kết lại bằng những câu tục ngữ ngắn gọn mà dễ hiểu, bằng những câu ca dao đậm chất nhạc và thơ dễ đi vào lòng người. Mỗi khi nhắc đến truyền thống  “ Tương thân tương ái” của dân tộc ta, tôi lại nhớ đến câu tục ngữ vô cùng giản dị  “Lá lành đùm lá rách” và miệng lại lẩm nhẩm đọc 4 câu lục bát học thuộc lòng từ ngày học Tiểu học: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước thì thương nhau cùng/ Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”. Phải mãi sau này khi đã trưởng thành tôi mới biết “nhiễu điều”, “giá gương” nhưng ngay từ lúc đó tôi cũng hiểu câu ca đó nhắc nhở điều gì.

     Thực hiện công văn số 733/PGD&ĐT về việc phát động chương trình “Ngày nhà giáo Việt Nam vì người nghèo” trong toàn ngành. Chiều 17/11/2012, BGH + CĐ của 5 trường: MN An Sinh A + B; TH An Sinh A + B; THCS An Sinh đã đến trao quà cho hai hộ nghèo trong xã.

    Cùng đi với đoàn có các đ/c lãnh đạo xã: Đ/c Phạm Duy Khiêm – Phó bí thư ĐU, chủ tịch xã An Sinh; đ/c Nguyễn Đức Song – Thường vụ ĐU, chủ tịch ủy ban MTTQ xã An Sinh; đ/c Nguyễn Văn Cồn – Ban LĐTBXH xã cùng các đ/c bí thư và trưởng thôn Đìa Mối và thôn Ba Xã.

   Đoàn đã đến trao quà cho gia đình bà Nguyễn Thị Mai – Thôn Đìa Mối, xã An Sinh và gia đình bà Nguyễn Thị Sinh – Thôn Ba Xã, xã An Sinh. Đây là hai hộ nghèo được tập thể cán bộ, giáo viên, nhân viên của 5 trường chung tay ủng hộ giúp đỡ.

Vừa bước chân vào nhà bà Nguyễn Thị Mai (thôn Đìa Mối) tôi đã cảm nhận thấy cái “lạnh” của một ngôi nhà neo người. Bà Mai năm nay 60 tuổi nhưng bà già hơn cái tuổi đó rất nhiều bởi mái tóc bạc phơ không còn một cọng đen và nét khắc khổ của người nông dân vất vả. Bà sống một mình trong ngôi nhà nhỏ cũ kĩ ngay sau trụ sở UBND xã An Sinh. Bà là một trong rất ít người của xã tôi được Nhà nước trao tặng Huân chương kháng chiến hạng Ba.

Đón chúng tôi, với tâm trạng của một người vừa xúc động vừa hồi hộp khiến bà thêm lúng túng. Hình như muốn nói gì đó nhưng bà không nói được. Nhìn bà, tôi biết, bà muốn tâm sự thật nhiều mà không nói được.

Đến nhà bà Nguyễn Thị Sinh ở thôn Ba Xã, tôi lại cảm thấy “lạnh” ngay từ cái ngõ vào. Nhà bà ở cuối xóm giáp bờ suối. Cái ngõ dài sau bức tường của vườn na to bên cạnh mọc đầy cỏ như bảo nơi này rất ít người qua lại. Bà Sinh năm nay 64 tuổi nhưng nhìn dáng đi của bà thật yếu. Bệnh khớp khiến chân tay đau nhức không làm được gì mỗi khi gió bấc.

Bà vô cùng xúc động khi biết đoàn chúng tôi là giáo viên của các trường trong xã. Bà cảm ơn chúng tôi bằng những lời lẽ vô cùng mộc mạc  của người nông dân cần mẫn.

Ra về rồi, trong tôi vẫn còn cái cảm giác “lạnh” của 2 ngôi nhà của 2 người mẹ thiếu con chăm chút. Mong sao những gia đình như thế được quan tâm nhiều hơn nữa.

         



Mới nhất